Chỉ thêm một bửa nữa mà thôi Xác Mẹ sẽ không ở lại rồi Đất lạnh ngàn năm ôm gói kín Hình hài yêu dấu Mẫu Thân tôi!
Trời ơi! Vĩnh viễn không còn được Đón nhận sắc vàng tỏa ánh ra Len lỏi sâu vào nơi huyết quản Muôn ngàn óng ánh của trăng pha
Thắp sáng hồn con trước nẻo đời Yêu thương, đón đỡ lúc chơi vơi Một dòng nước mát thôi cơn khát Một bộ đồ lành lúc tả tơi
Còn đâu rất thật nỗi ưu sầu Những lúc cảnh đời con khổ đau Bỏ uống, bỏ ăn, buồn lặng lẽ Héo mòn trăng trắng dưới canh thâu!
Còn đâu rất thật nỗi vui mừng Rực rỡ nụ cười trước ánh xuân Con đã thành công, con đã được! Đêm đông bỗng chốc gió lay tầng…
Từ đây mãi mãi sẽ không còn Nhìn thấy Mẹ già những sớm hôm Xác gửi thiên thu nơi cõi lạnh Chỉ niềm thương nhớ vọng đầu non
Dẫu biết bây giờ Mẹ hết đau Chẳng còn lo lắng với âu sầu Nhưng sao cứ mãi dòng châu lệ Tận đáy hồn con cứ chực trào!
Kỷ niệm Mẹ mất!
Nguyễn Thành Sáng
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Bảng trả lời nhanh
* Tối đa độ rộng của ảnh gửi vào bài viết là 750px. * Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình. .: Chọn A /A trên phải khung viết bài là bài viết ở chế độ Preview :. .: Nếu chèn code, hình ảnh có vấn đề thì bỏ chọn A /A :.