|
| Tiêu đề: VỠ TAN. | | | |
VỠ TAN.
Bởi mê sách nên thường hay ghé tiệm Sau mỗi lần có chuyến chuyển công văn Một thoáng vườn gió ngân đưa ánh quyện Để chiều tà nhớ chuyện thuở xa xăm!
Em trang đài, con nhà giàu, sung túc Tôi lính nghèo, lương tháng chẳng là bao Ráng ki cỏm chút nào dành đợi lúc Về tỉnh rồi vài phút thả chân mau
Bỗng một hôm tiền xong, tay nhận sách Nhìn mỉm cười một cách lạ lùng ghê Nửa phần trang tiền đi giờ còn đó Phải chăng ai mở ngõ kéo mây về
Thế rồi quen, ngày tháng nhẹ nhàng trôi Từng cánh nhạn, bao lời mang nỗi nhớ Gửi tặng nhau sợi tơ dành đan gối Để lót nằm những tối thấy chơ vơ!
Đón chờ ai cuối buổi chiều tan học Quán bên đường ghé bước thắm tình xuân Bờ vai tròn, lâng lâng choàng êm ả Nhớ nhung hoài hương đoá phả hồn thăng
Chợt một ngày nhận thư, lời trách móc Mảnh trăng thề anh lại xẻ chia đôi Có phải chăng vờn trôi theo gió lốc Cánh lững lờ một thoáng để bay rơi?
Sao bó chặt, cuốn tôi vào khung hẹp Khi bóng đời sáng đẹp toả ngàn khơi Giấc mộng lòng xa vời còn ẩn khép Vội làm gì buộc ép hỡi em ơi!
Kỷ niệm một thoáng buồn tan vỡ ngày xưa!
Nguyễn Thành Sáng |
|
| | | | | |