|
| Tiêu đề: Nỗi Niềm (1) | | | |
Nỗi Niềm (1)
Mấy mươi năm thu hình trong cảnh sống Từng đêm về quyện bóng với màn đen Kia trăng mờ ẩn hiện khuất bên sông Đây con nước ròng rong không điểm hẹn!
Ngày quạnh quẽ cửa then cài kín đóng Sắc lạnh lùng kết đọng ánh vàng thu Chiều ảm đạm giăng phủ cả mênh mông Niềm héo hắt, cõi lòng ôm ấp ủ…
Bỗng tỉnh giấc, chu du vào gợn nước Thả xuôi dòng, đứng trước ánh trăng sang Rồi bất chợt gặp nàng thơ mộng ước Giữa khuya buồn muốn được uống sương tan
Ta lặng ngắm, thấy nàng như tê tái Nét đượm sầu, trống trải quấn tâm tư Nhỏ lệ hồn vào thơ loang xa mãi Tìm phôi phai mệt mỏi tự bao giờ!
Nghe xúc cảm, dạt dào rồi rung động Khi hiểu ai cũng giông giống như ta Nhận về mình xót xa hay đồng trống Dành tặng người biển rộng để vươn xa…
Từ sâu thẳm, cung đàn ngân khúc nhạc Nhịp thời gian bàng bạc nỗi vấn vương Sau lần cạn men hương nơi cung các Hồn lâng lâng ngây ngất nỗi niềm thương
Đoá hoa kia, màu phai treo vắng lặng Mà sao đây thấy nặng... nhớ hoa buồn! Có phải chăng chung nguồn ngày hứng nắng Canh khuya tàn cùng tắm giọt sương buông!...
Nguyễn Thành Sáng |
|
| | | | | |