|
| Tiêu đề: Gió Hãy Nhẹ | | | |
Gió Hãy Nhẹ
Gió cứ thổi hoài, lửa khó nhen Khiến trời u ám cứ mờ đen Cho buồn bao phủ, gom hồn vật Canh cánh mong trông một ánh đèn!
Hoa thắm ngoài hiên lụn sắc ngời Lững lờ trên nước lá thôi bơi Nhiều con muỗi nhỏ đeo cành nhẹ Làm động sương buồn giọt nhỏ rơi
Cảnh vật lạnh lùng như vắng vẻ Đắm chìm hoang tạnh nỗi sầu mê Thuyền đang nhấp nhố trên dòng nước Chạnh cảnh âm u chuyển hướng về!
Ôi! Bầu thảm đạm mang trăn trở Kéo bóng hồn ai phải dật dờ Thắm thiết hoa lòng đành rũ búp Tơ tình khắc khoải, nghẹn chơ vơ
Đưa đẩy nỗi niềm vào bóng thu Mang sầu tan tác cuốn âm u Mờ đen trói mộng thành hoang vắng Trổi khúc tiêu buồn đến viễn du
Chợt ngừng gió thổi, ánh hồng bay Bếp lửa nhà ai nhúm đỏ thay Hừng hực sáng ngời khơi dạ thảo Nhịp nhàng sống lại sắc màu hay
Ơi gió! Từ đây hãy chẳng say Cho bầu trăng chết rực đêm nay Nổi, ngân tiếng vọng mang hồn thắm Để kẻ sầu đau chẳng lệ đầy!
Nguyễn Thành Sáng |
|
| | | | | |